Ngày ấy, gặp em mưa nhiều lắm
Ướt sũng chiều mưa, đến thăm em
Em cười mãn nguyện, ướt vì em
Mưa đêm,
nước lạnh, tay em nóng
Đêm ấy, tôi về trời mưa mãi
Mưa nhiều, gởi tâm sự lòng tôi
Mình tôi, cùng bóng về đường vắng
Trời mưa,
đường lạnh, gọi tên em
Đêm nay, tôi mang nhiều tâm sự
Đan mắc, như mưa vào mùa gió
Va rát mặt người, rồi mới vỡ
Thành dòng, mưa tự chảy về đâu
Lê bước phố gầy, đèn vàng ngã
Bóng dài, đường vắng chảy theo mưa
Đêm nay, tầm tả trên đường vắng
Một mình tìm bước, hỏi mưa xưa
Bây giờ, em có nhớ tôi không
Tôi nhớ, dáng em buồn khi hát
Nhớ lúc tôi đàn, hát em nghe
Thuở ban sơ, em khen tôi nhiều lắm
Nhớ, em chờ tôi mỗi chiều về
Để tôi,
còn nhắc, gọi tên em
Nhớ, tôi đợi em mỗi chiều về
Để em,
gọi tên tôi, lúc tôi buồn
Goi tên em, chiều không thấy bóng
Nhớ tóc em, chiều không thấy dáng
Vai em gầy, lặng lẽ vào đời tôi
Mưa này,
biết giờ, em có nhớ tôi
Em vào tôi, bằng lối mòn ký ức
Đên nay,
tôi biết, làm sao quên.
Đường mưa, gió lạnh, chợt em về
Mưa này,
biết giờ, em có nhớ tôi
Trần Ngọc Điệp