CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016

Hoa cải




Nơi ấy, đã từng làng xưa tôi ở
Bây giờ, bỗng thấp thoáng xa xa
Nơi cây đa, còn đò  khách vắng
Nắng trưa, dài bóng loáng mặt sông
















Làng xưa, vào mùa hoa cải nở
Màu cải vàng, cứ độ vào đông
Có người thiếu nữ, dáng chen hoa cải
Nắng nhạt, cải vàng sáng mùa đông

Ngày ấy, làng xưa nơi triền đất
Em ngày bưng cải bán chợ xa
Vẫn cây đa, con đò đôi lượt
Thúng cải vàng, em đón qua sông

Tôi ngồi triền đê, cứ độ cải vàng
Nhìn em lẫn trắng, trong màu hoa cải
Gió mùa đông, thốc tóc em tung
Bông cải nhẹ nhàng nâng vài sợi

Sắc lạnh, trời đông hơi mờ hoa cải
Màu bạt triền đê ướt sương đêm
Chân em động nhẹ, tan sương sớm
Dấu gót tròn để vết chân tiên

Bây giờ, không phải mùa hoa cải
Nắng tháng tư, cây đa già úa lá
Chiếc đò xưa, không còn nơi bến cũ
Ngươi đưa già, cũng đã bỏ bến xưa


Không qua sông, sợ nhớ về triền cũ
Nhớ con đò đưa sang ngày ấy
Nhớ làng xưa, ngày hai buổi ngồi
Tôi thẫn thờ nhìn em hái cải

Không qua sông, sợ nhớ về triền cũ
Nhớ cải vàng, nhớ trời se lạnh
Nhớ gót chân sương buổi sáng mờ
Nhớ dáng trắng lẫn màu hoa cải

Không qua sông, làng xưa không còn nữa
Xa xa, cải chẳng nở mùa mày
Thoáng thoáng, không dáng người tưới cải
Có lẽ cải xưa,  giờ chẳng ai trồng.

Trần Ngọc Điệp