CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

Chẳng hề quên



Nhớ khi xưa, lần tôi qua ngõ
Ngõ nhà em, hàng tường vy nở
Cổng tường kép hở, cửa đong đưa
Chân bỗng chậm, mỗi lần qua ngõ

























Em nhỏ nhắn, áo tường vy đỏ
Tóc thề bay, theo tiếng nghế đưa
Bông mận trắng, li ti  tóc thả
Gió cố tình, hôn nhẹ tóc mây.

Lá tường vy khô, bay mùa rụng
Tôi giật mình, sợ em biết chân tôi
Bước vội vàng, nhanh chân qua cổng
Gió vô tình lùa cánh, báo có tôi

Mỗi ngày, tôi chậm chân qua cổng
Em đu, ghế trắng đầy hoa mận
Dáng em gầy, dưới bóng mận râm
Má hồng loang bóng, trắng nắng trưa

Thời gian trôi, hàng tường vy cỗi
Cây mận già, lá rụng hơn xưa
Ghế đu xưa, trắng đầy hoa mận
Nắng cũng ngã màu, báo thời gian

Hôn nay, qua ngõ lòng tôi chậm
Dáng người xưa, nghế chẳng đong đưa
Nghế nằm yên, trắng màu mận cũ
Gió không lùa, bóng nắng chẳng bay.


Lần lá tường vy, ngó bóng xưa
Nhớ tóc em dài, vương hoa mận
Nhớ mà hồng em, đỏ nắng trưa
Nhớ áo tường vy, màu trước ngõ.

Hôm nay, cổng xưa còn kép hở
Tường vy khô, xào xạc trước sân
Ngày xưa nhìn em, đong đưa nắng
Ngày em tuổi tóc, thả vay gầy

Giờ, chiếc ghế xưa còn đu đó
Nắng trưa, bây giớ lạc bóng em
Bóng ấy, mận già giờ phủ kín
Chỉ bóng trong tôi, lần qua ngõ.

Cổng ấy, màu sơn giờ sờn cũ
Nắng giờ, màu nhạt hẳn nắng xưa
Lối đó, nghế đu tường vy úa
Quên em, qua cổng chẳng hề quên.

Trần Ngọc Điệp.