CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2021

Bằng Lăng Phố Quen

Đầu mùa, hoa Bằng Lăng nở rộ
Tháng Tư về. đường rợp nhuộm hoa
Cho, ban trưa cứ tím dài hun hút
Kỷ niệm ngày xưa, trôi miên man

Ngày, còn nhỏ thích hoa màu tím
Tháng Tư hè, tím cả chiều hoang
Hoàng hôn xuống, chạy dài tin tít
Loài Lục Bình, hoa tím đồng chua

Bao nhiêu năm, bỏ quê... bỏ cả….
Bỏ, chốn hoang sơ… bỏ tình thơ
Mãi mê, theo cát bụi Phố phường
Bỏ, lại sau lưng một đời hoa tím

Nắng tháng Tư, phố rực Bằng Lăng
Áo trắng, quần xanh… ép làm thơ
Tôi, quen màu Bằng Lăng dạo đó
Vì, hoa tợ tím tím Lục Bình

Hoa Lục Bình, thuở còn ngây dại
Loài hoa của mình, chẳng của ai
Tím Bằng Lăng, hoa tím cao sang
Hoa của người, chẳng phải của Tôi

Hoa đồng nội, khom vai Tôi hái
Bằng Lăng phố xá, quá trên cao
Tay ngắn, với hoài tay không tới
Với được cành xanh, hoa tả tơi

Đời tôi, khác cành phận vương hoa
Lục Bình hoang, khác Bằng Lăng phố
Lúc, khom hái thì tay non quá
Lúc, với lên thì sức mõi mòn

Thôi, hoa nào với được thuộc về Ta
Hoa nào không với, phận của người
Bằng Lăng, Lục Bình thân vẫn khác
Tôi sinh ra, quen chốn đồng hoang

Có người, ban sơ quen Phố thị
Con đường Băng Lăng, của họ xưa
Có người, ban sơ hương đồng nội
Dẫu, là phố thị vẫn bơ vơ…

Chiều nay, ai hái Bằng Lăng cuối độ
Chở khuất đường về, phía xa xa…
Hàng cây, trái non xanh đang rộ
Hoa tím cuối mùa, của người đi....

Trần Ngọc Điệp