CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Năm, 22 tháng 7, 2021

Hoa Bình Linh Trắng

Em, lớn rồi ngày xưa cũng ngu ngơ
Ngày, em xem tôi người trong mắt
Khi ấy, tôi còn đen màu tóc
Khi ấy, em mới biết làm duyên

Thuở ấy, chúng ta ngày hai buổi
Thuở ấy, chúng mình tuổi ngang đầu
Thuở ấy, trăm năm màu vẫn thế
Thuở ấy, biết đâu nhiều lối rẽ

Tôi nghèo, em cũng chẳng chê tôi
Tôi khờ, em vẫn đến nhà tôi
Từ đó, hai đứa mình quen nhau
Năm ấy, em chừng mười sáu tuổi

Em, còn nhớ trước sân nhà đó
Cây Bình Linh dại, mọc đầu hè
Hoa nở, cở chùm em cài tóc
Màu trắng tinh khôi, gió bay bay

Một thưở, chiều xưa tôi ra đi
Rồi, từ khi biền biệt chẳng về
Hoa Bình linh, chưa bao giờ kết trái
Chỉ mới, màu trăng trắng trên cây

Bao nhiêu năm, phai mái tóc bồng
Chợt thấy, chùm hoa Bình linh trắng
Cô bé học trò, mới qua sân
Hoa trắng, quả non xanh dèn dẹt

Sực, nhớ ngày xưa tôi ra đi
Bỏ lại, bao nhiêu điều chưa rõ
Giờ, chợt trái Bình linh xanh muốt
Mái tóc bồng, ngày ấy đã phai

Để, giờ gặp hoa Bình linh trắng
Loài cây , ngày xưa mọc bên rào
Nếu được, giá như ngày xưa ấy
Tôi, bây giờ mãi mãi chốn quen.

Trần Ngọc Điệp