CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Tư, 21 tháng 7, 2021

Ngậm Ngùi

Phố vắng tênh, mình tôi lặng lẽ
Đèn nhợt nhạt, dáng gầy dặt dẹo
Bên đường nhà ai, còn hé cửa
Hơi ấm qua khe, sưởi được người ?

Lất phất, là mưa hay là gió
Mà để chân rung, dẫu đầu xanh
Hoa Sữa bây giờ, còn nở muộn
Rơi ngâu đường, giẫm nát lối đi

Khói thuốc ngày xưa, giờ không lửa
Ngụm rượư ngày xưa, giờ không chén
Cho, Đông dài mà người chẳng áo
Cho, mưa Phùn dày người chẳng mang ô

Ngày xưa, hoa Sữa mùi hương lắm
Mà giờ, sao chan chát chiều sương
Ngày xưa, hoa nở màu trắng lắm
Mà giờ, sao xanh ngắt kém tươi

Hoa thôi trắng, tóc gió thôi bay
Một thời hoa trắng, vội ước gì cho nhau ?
Tóc và Hoa, nay gởi lại ngày xưa
Hoa không tươi, tóc chải có bồng ?

Ta đã mất, một thời Ta ước
Khi, em còn ngồi chãi tóc bên thềm
Chờ hoa Sữa trắng, đếm mùa Xuân
Lá vàng rơi, biết tiếng Heo may

Thương mùi hòa Sữa, thương tóc mai
Rụng trắng đầy sân, chiều Đông ấy
Tay trong tay rét, rộn tiếng cười
Rảo bước quan sân, lòng thoang thoảng

Chiều nay, Ta ngậm ngùi ru Ta
Ru, một thời còn trẻ chờ nhau
Như, hoa Sữa đến mùa lại nở
Đếm từng chiếc lá, đợi mùa Xuân

Để rồi, chiều nay hoa xanh ngắt
Để rồi, chiều nay mưa rơi dày
Không lất phất, không Trắng ngày xưa
Mùi Hoa chan chát, Nước lạnh xương.

Trần Ngọc Điệp