CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Tư, 21 tháng 7, 2021

Nhà có Tường Vi cánh mỏng

Ngày xưa, tôi có quen một người
Thuở còn đến lớp, tuổi Ô mai
Tay áo dài, chân guốc mỏng
Nhà cổng Tường Vi màu đỏ thắm

Ngày xưa, có một người thương
Thuở còn đến lớp, tóc bảy ba
Quần xanh, áo trằng dép quay sau
Nhà, có rào Mồng Tơi trước ngõ

Chung trường, chung lớp cả tuổi xưa
Biết nhau, trước thuở tóc đuôi gà
Biết nhau, trước thuở tóc hớt cua
Hai nhà, chung xóm thuở còn nôi

Còn nhỏ, chơi dài trên đồng vắng
Còn nhỏ, nắm tay hát Đồng Giao
Ngày ấy, Tôi hơn nhau một tuổi
Ngày ấy, Tôi thích làm Hiệp khách
Em, thích bông Bụp cài lên tóc
Tôi lấy cây, ra thân Đại Hiệp
Quơ quơ … trên lối cỏ trời chiều
Em, thì làm cô bé ngây ngô…

Rồi ngày, rồi tháng.. cũng qua mau
Em, thành thiếu nữ diện áo dài
Tôi, thành chàng trai tóc bảy ba
Chẳng còn nắm tay, chỉ học cùng trường

Từ đó, không chơi Đồng Giao nữa
Em sách đèn, bên cửa Tường Vi
Tôi lam lũ, dậu Mông Tơi đầu ngõ
Ngày cứ thế.. chúng tôi cùng đến lớp

Rồi, một chiều hoa Tường Vi rụng đỏ
Bởi ,chẳng ai hái cắm vào bình
Rồi, một tối không người ngồi đọc vở
Đèn vắng, cửa quen thiếu bóng người

Bỗng, chiều đó lòng Mình man mác
Mờ mờ…xa xăm của ngày xưa
Thuở Em áo dài, Tôi tóc bảy ba
Cổng nhà kép, hoa Tường Vi vương vãi.

Bây giờ, trường xưa không chung nữa
Bây giờ, đường xưa không chung nữa
Đồng Giao buồn, tôi hát cho tôi
Nhặt Tường Vi này, tôi ép cho tôi.

Trần Ngọc Điệp