CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2021

Nhà Xưa

Nhà tôi đó, nhà tôi ở đó
Vàng câyTrứng Cá, lá nhuộm sân trưa
Leo heo, cỏ đuôi chồn hóng nắng
Thỉnh thoảng, lũ dế tránh mưa đêm

Nhà tôi, ngày xưa xơ xác lá
Chừa lối đi, cỏ dại um tùm
Sân cát nhỏ, trước nhà trơ cây dại
Chập tối, thường chơi giỡn đêm trăng

Thuở ấy, nhà tôi trơ vách lá
Đám Bìm Bìm, leo dây bên chái
Quanh sân, hàng rào cây xiêu vẹo
Chẳng, cản được chân lũ gà choai

Nhà tôi, ngày ấy thưa hàng xóm
Vách nhà, cách nhau tiếng gọi trưa
Vậy, cứ đêm trăng sân nhỏ chật
Đùa nhau, chơi giỡn chếch đêm khuya

Bao năm qua, lúc nào không rõ
Chỉ biết, ngày không còn leo Trứng cá
Chỉ biết, ngày không còn tắm sông trưa
Chỉ biết, ngày vắng đứa trên sân cát

Từ đó, sân nhỏ bỗng rộng tênh
Cho, lũ gà choai nằm tắm cát
Dế, cũng đào hang bên gốc cỏ
Đêm về, rỉ rả khúc kèn buồn

Nhà thưa, giờ thêm thưa thưa nữa
Trăng đêm, tàu chuối động như ma
Ngày trước, có đứa núp quanh sân
Bây giờ, khung cảnh tựa Liêu Trai

Nhà tôi đó, nhà đó ngày xưa vẫn đó
Bao nhiêu năm, cũng mái lá khô
Vẫn, hoa Bìm Bìm leo bên chái
Vẫn, vàng sân trưa Trứng cá rơi

Nhà, hàng xóm ngày xưa ở đấy
Bây giờ, vách cũ đã bao năm
Dây hoa dại, nở đầy trên nóc
Rào mục, mốc meo chẳng người về

Bây giờ, chắc người xưa thêm đẹp
Bây giờ, người ấy chắc đang ru
Nên , nhà xưa vắng chẳng ai về
Để, nhà xưa cũ nền rêu mọc

Giờ, chỉ mình tôi ngồi lặng lẽ
Nghe gà gáy trưa, tiếng dế đêm
Nhìn trăng, nhìn mưa… nhớ cả xưa
Mới đó dăm năm, bỗng trống không

Tuổi, ngày xưa như trăng đáy giếng
Tròn. sáng long lanh tan trong nước
Văng mảnh tứ tung, lại long lanh
Người hứng mang đi, để người sầu.

Trần Ngọc Điệp