CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2016

Dĩ vãng


Bao nhiêu năm, vùi chôn không nhớ nữa
Dĩ vãng đi qua, dấu mầu thời gian
Kỷ niệm, quá khứ là khái niệm từ dĩ vãng
Ám chỉ điều, ngủ quên trong tìm thức
















Hoa phượng rơi, đưa tôi về quá khứ
Cũng một thời, cắp sách đến trường
Cũng một thời, ngẫn ngơ nhìn áo trắng
Nhặt cánh phường rơi, ép vào trang vở

Ai lớn lên, không ngượng nhìn tóc mút
Không một lần, đưa mắt luyến dáng gầy
Về thẫn thờ, tìm trang làm nhật ký
Rồi xé đi, khi chưa tả hết dáng người

Hè hết, sân trường thẫn thờ tìm người ấy
Có lẽ mùa này, em tóc ngắn ngang vai
Hay tựu trường, lẫn đám đông không thấy
Đêm thắp đèn, tìm người trong nhật ký

Ngày ấy, tôi có yêu nàng tóc thả
Vai gầy, tóc mút, lớp cạnh lớp tôi
Tôi chỉ đứng, nhìn sau hàng phượng vĩ
Tôi sợ nàng biết, rằng tôi yêu nàng

Sợ ai biết, tôi yêu thầm, nhớ trộm
Thôi ! bao yêu thương cho vào lòng giấy
Bao kỷ niệm học trò, đành giấu vào tim
Tôi tự biết mình, có mối tình ngây dại


Mối tình này, làm kỷ niệm kể người ơi
Ngày xưa, cũng có yêu một người
Người ấy yêu tôi, tôi cũng đã yêu người
Nhưng vì số phận, người ấy phải xa tôi

Ngày xa tôi, người ấy khóc rất nhiều
Nhật ký, tôi còn nghi kỷ niệm buồn
Nhưng bây giờ, mực phai mầu giấy cũ
Nếu ai hỏi rằng, tôi đã đốt tro từ ấy.

Trần Ngọc Điệp