CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016

Đừng yêu tôi



Người ơi! nếu lỡ dại có nhớ tôi
Người ơi! nếu lỡ dại có thương tôi
Người ơi! nếu lỡ dại có yêu tôi
Người ơi! cắt đứt, dứt tình tôi đi.



















Đời tôi, không gì cho người nhớ
Đời tôi, vô vị để người thương
Đời tôi, đâu phải để người yêu
Đời tôi, gieo rắc nỗi đau người

Cứ mặc tôi, bơ vơ đường tôi chọn
Cứ mặc tôi, tầm tã dưới mưa khuya
Cứ mặc tôi, miệt mài trên đường vắng
Lối đó, tôi tự chuốc riêng mình

Đường thênh thang, người cứ bước
Đường tôi đi, hun hút đêm dài
Đường sỏi cuội, đá đầy loài gai dại
Đường nhỏ tôi đi, vắng chân người

Tôi thoáng ước, có người đi cùng lối
Nhưng, đường cằn cỗi lắm người ơi !
Tôi không muốn người đau, vì lối chọn
Hướng đi này, dành chỉ riêng tôi

Thôi về đi, nếu người theo lỡ bước
Để mình tôi, phải tiếp đoạn còn
Dẫu mưa, nắng, tuyết… đường đầy gai dại
Hãy, để mình tôi cứ miệt mài


Môt ngày, tôi tự mình chôn đường lạnh
Tôi không trách người, chỉ trách tôi
Cám ơn người, đưa cùng tôi một đoạn
Một đoạn còn, phải mỗi riêng tôi

Thôi về đi, nếu lỡ bước theo tôi
Mùa này, đường khuya trời lạnh lắm
Đưa ngàn dặm, rồi cũng chia tay
Nghe có gió đông, trở mùa vào sáng

Thôi về đi, nếu lỡ bước theo tôi
Để trên đường, vương vấn thêm xa
Để kịp người về, đường mất lối
Để tôi quen một lúc thiếu người

Nếu lỡ nhớ tôi, hãy đi tiếp đường người
Nếu lỡ thương tôi, hãy sống như đã sống
Nếu lỡ yêu tôi, tình ấy vào dĩ vãng
Đường tôi đi, dài hết một đời tôi.

Trần Ngọc Điệp