CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2016

Nếu tôi phải quên



Nếu một ngày, tôi phải quên em
Hành trang là đường dài vô tận
Phía trước, là mùa đông lạnh giá
Sương mù, dầy đặc sáng bình minh



















Nếu một ngày, tôi phải quên em
Bóng em, theo tôi dài năm tháng
Kỷ niệm xưa, chất nặng đôi vai
Tình yêu em, tới ngày tóc trắng


Nếu một ngày, tôi phải quên em
Chưa bước, mà đôi chân mỏi quỵ
Mới đọan đầu, rã rời thể xác
Thơi gian yên, hằn vết chân chim

Nếu một ngày, tôi phải quên em
Lặng lẽ đêm, như loài cú quạ
Âm thầm, như đốm sao hôm
Sợ người đời, nhìn lén nỗi đau

Nếu một ngày, tôi phải quên em
Bởi, tôi đã yêu nhiều người ấy
Gánh hành trang, chẳng gì trong gói
Chỉ tình yêu em, nhoài mỏi gối


Nếu một ngày, tôi phải quên em
Ai có hỏi, tôi quên người ấy
Tóc bạc màu, tôi vẫn mình tôi
Tim tôi nhỏ, chỉ mình người ấy


Nếu một ngày, tôi phải quên em
Chốn cũ, không bao giờ quay lại
Vì bóng người xưa, đã theo tôi
Chiếc bóng, của một thời say đắm

Nếu một ngày, tôi phải quên em
Thuộc về em, tôi xin nhớ mãi
Thuộc về nhau, chờ tới bạc đầu
Thuộc về tôi, chôn tận đáy lòng.

Trần Ngọc Điệp