CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

Ngày ấy và bây giờ.




Trưa về hiu hắt, gọi nắng xưa
Ngày ấy, sân trường vàng cỏ dại
Ngày ấy, phượng già đen xì gốc
Ngày ấy, hè về trống nằm yên

















Qua nhiều năm, em bỗng trở về
Em gái nhỏ, tóc dài che kín cổ
Ngây thơ, mắt dại tuổi học trò
Dáng nhẹ, vai gầy đu đưa tóc

Sân trường, em ngồi tàn phượng vĩ
Phượng vàng, màu nắng điểm tóc em
Gió nhẹ, phượng già bay lả tả
Vài lá nhỏ vàng, vướng môi em

Ngày ấy, tôi tập làm nhật ký
Nghi dòng kỷ niệm tuổi đến trường
Lưu thời, tìm người trong tưởng tượng
Thời gian đi, đọc nhớ ngày xưa

Thời gian, phai chút màu ký ức
Em ngày xưa, áo mờ trong nhật ký
Nhật ký cũ, giấy lem màu chữ
Chợt kỷ niệm xưa, bỗng lại về

Tiếng trống trưa, ùa về quá khứ
Một thời, đứng nhìn cánh phượng bay
Biết phượng già, sắp sang mùa nữa
Nhật ký thêm trang, mỗi hè về



Tôi giống, như người không tồn tại
Em vui cười, nào có thấy tôi
Tôi giống, hồn ma giữ ban ngày
Nấp nơi, mặt trời không thiêu cháy

Không dám, sợ mặt trời thiêu đốt
Mất hồn ma, ai bám theo em
Trời đốt, tôi không em mãi mãi
Nhận ma, một kiếp bất siêu sinh

Bây giờ, vẫn hồn ma ngày ấy
Bây giờ , vẫn nhìn người xưa đó
Bây giờ , vẫn chờ mỗi chiều về
Bây giờ , vẫn thầm lẽo đẽo theo.

Trần Ngọc Điệp.