CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

Quên


Rồi, anh cũng phải cố quên em
Đừng níu thời gian, dài ra mãi
Thơi gian, cố làm hẹp tay người
Níu mãi, thêm rã rời thể xác



















Ta cùng nhau, đi trên chặng ngày vui
Ngày ấy, xin giờ làm kỷ niệm
Rồi kỷ niệm, ngủ vùi trong giấc ngủ
Ngàn năm, thức giấc sẽ phôi phai

Quên, lòng còn thương đau, còn lưu luyến
Quên, sao thân thể vẫn rã rời
Quên, sao cứ hồn về lối ấy
Nơi, ngày xưa anh nói cố quên em

Nếu ngàn năm sau, có thức giấc
Nếu gặp lại người, không biết có quên
Nếu ngàn năm sau, có thức giấc
Gặp lại người xưa, gọi cố nhân không

Nếu thức giấc, ngàn năm sau ngủ
Gặp người xưa, cũng chẳng thể quên
Nếu thức giấc, ngàn năn sau ngủ
Gặp người xưa, vẫn nhớ cố nhân

Quên, ta tự lừa dối với ta
Như trăng, cố che nửa của chính mình
Nửa còn lại, cứ theo hoài cho tròn mảnh
Trăng che nửa mình, chỉ để lừa sao




Thôi thì ngủ, ngàn năm sau thức giấc
Ngàn năm quên, thể xác bớt rã rời
Thôi thì ngủ, ngàn năm sau thức giấc
Nếu, gặp lại người xưa, vẫn xin gọi cố nhân.

Trần Ngọc Điệp