CHÀO MỪNG, BẠN ĐẾN VỚI DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM .
DIỄN ĐÀN, TƯ VẤN KỊP THỜI CÁC VẤN ĐỀ PHÁP LÝ CỦA BẠN.VỀ HÌNH SỰ- DÂN SỰ- HÔN NHÂN VÀ GIA ĐÌNH- ĐẤT ĐAI- LUẬT DOANH NGHIỆP- CÁC LUẬT KHÁC...... LUẬT SƯ: TRẦN NGỌC ĐIỆP. ĐTDĐ:076.45.44.959. CẦN THƠ- VIỆT NAM.

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

Cây dại.



Chiếc lá sạm đen nằm vương vãi
Nắng trưa, cho lá già nhanh rớt
Tiếng khô lùa nhau, khua lạc xạc
Cào Ma giật mình, cỏ đong đưa


















Lá khua, tôi nhớ mình ngày ấy
Thích loài hoa dại, nắng ban trưa
Cát khô vàng, chen loài hoa nhạt
Ven đường, cỏ úa lấm tấm đen

Chân kéo trên đường, đầy cát nắng
Hoa dại lát đát, đốm lối đi
Hoa đẹp, cũng là loài cây dại
Tôi nghĩ, loài cây mọc lối mòn

Tôi có lẽ, giống loài cây dại
Cũng thẫn thờ, lang thang lối vắng
Cũng bơ vơ, lầm lũi giữa dòng đời
Nên, tôi thích hoa nhạt bên đường

Tôi không có gì, ngoài tôi đó
Trưa về, lang thang theo lối cát
Nhìn màu hoa dại, kiếm hình tôi
Thân, chân gầy lem màu cát nắng

Lên đèn, bơ vơ nhà nhỏ vắng
Tiếng dế đêm, hiu hắt nhạc buồn
Mưa khuya rơi, đệm khúc thêm sầu
Tôi, chiếc đèm mờ lặng khẽ nghe




Có lẽ, tôi là người ưa buồn bã
Nên. thích loài cây mọc bên đường
Không gì, ngoài cát và chút nắng
Chỉ một mùa, rồi lặng lẽ đi

Hoa nhạt bên đường, không ai thấy
Rồi chết rũ, lối nòm nhỏ ấy
Đời tôi, có khác gì cây dại
Lẽ loi, rồi mất hút giữa dòng

Cây dại mọc theo ven lối nhỏ
Giống thân tôi, lê bước dòng đời
Cũng lối đó, dẫn về con đường đó
Tôi, loài cây dại mọc lối này

Trần Ngọc Điệp