Rồi có một ngày, em sẽ ra đi Để, bóng chiều tà dần đen mãi Mỏi cánh, hết ngày chim về tổ Bỏ lại tiếng kêu, lúc trưa nồng
DIỄN ĐÀN PHÁP LUẬT VIỆT NAM
Luật Sư : TRẦN NGỌC ĐIỆP. TƯ VẤN THỦ TỤC DU LỊCH-DU HỌC- ĐỊNH CƯ: MỸ - CANADA - ÚC. ĐT : Handphone : +84.076. 4544. 959
Email : thanhthiennghe@gmail.com Đ/C: Cách Mạng Tháng Tám, P. Bùi Hữu Nghĩa, Q. Bình Thủy, Tp. Cần Thơ- Việt Nam.
Thứ Hai, 26 tháng 7, 2021
Hoa Tím Ngày Xưa
Tùy Duyên
Hết xuân, mới biết hoa tàn rụng
Có say, mới biết hôm sau mỏi
Có già, mới biết tiếc tuổi xuân
Có yêu, mới biêt lúc không còn
Có say, mới biết hôm sau mỏi
Có già, mới biết tiếc tuổi xuân
Có yêu, mới biêt lúc không còn
Một ngày em đi mất
Nghe tiếng, biết ta còn nhau đó
Bây giờ, biết dẫu còn êm ái ?
Một bước lỡ đi, là mãi mãi
Chẳng còn, thời gian tiếc hôm qua
Bây giờ, biết dẫu còn êm ái ?
Một bước lỡ đi, là mãi mãi
Chẳng còn, thời gian tiếc hôm qua
Nhà Xưa
Nhà tôi đó, nhà tôi ở đó
Vàng câyTrứng Cá, lá nhuộm sân trưa
Leo heo, cỏ đuôi chồn hóng nắng
Thỉnh thoảng, lũ dế tránh mưa đêm
Vàng câyTrứng Cá, lá nhuộm sân trưa
Leo heo, cỏ đuôi chồn hóng nắng
Thỉnh thoảng, lũ dế tránh mưa đêm
Thứ Năm, 22 tháng 7, 2021
THÔI KIẾP HƯƠNG VAY
Đau, một lần từ nay hết khổ
Khổ một lần, bỏ hết ngày xưa
Một lần, ta quên hết người thương
Nếu, nhớ xưa mượn chút hương thừa
Khổ một lần, bỏ hết ngày xưa
Một lần, ta quên hết người thương
Nếu, nhớ xưa mượn chút hương thừa
Ngươi lạ chốn xưa
Bỗng dưng, nơi cũ quá xa xăm
Chốn quen, sao như người trở lại
Bằng Lăng non, bên đường vừa nở
Có, biết cành xưa mấy độ hoa ?
Chốn quen, sao như người trở lại
Bằng Lăng non, bên đường vừa nở
Có, biết cành xưa mấy độ hoa ?
Một lần, rồi không tiếc trăm năm
Bao nhiêu năm, không hề hối tiếc
Có một lần, để rồi xa mãi
Có thứ tưởng quen, mà xa lạ
Có thứ xa lạ, cũng chẳng quen
Có một lần, để rồi xa mãi
Có thứ tưởng quen, mà xa lạ
Có thứ xa lạ, cũng chẳng quen
Chuồn Chuồn nước
Còn thơ, ngày bé thích Chuồn Chuồn
Còn thơ, ngày bé nghịch cầu ao
Bên kia lúa vàng, tít hàng cây
Bên đây, chiều nhìn cò về tổ
Còn thơ, ngày bé nghịch cầu ao
Bên kia lúa vàng, tít hàng cây
Bên đây, chiều nhìn cò về tổ
Hoa Bình Linh Trắng
Em, lớn rồi ngày xưa cũng ngu ngơ
Ngày, em xem tôi người trong mắt
Khi ấy, tôi còn đen màu tóc
Khi ấy, em mới biết làm duyên
Ngày, em xem tôi người trong mắt
Khi ấy, tôi còn đen màu tóc
Khi ấy, em mới biết làm duyên
Có một ngày bỗng như không
Dốc sỏi, ngày xưa nay còn đó
Thuở ngày, hai đứa vẫn dìu nhau
Em còn nhớ, Bằng lăng cuối dốc
Tháng tư về, tím tự hoa Sim
Thuở ngày, hai đứa vẫn dìu nhau
Em còn nhớ, Bằng lăng cuối dốc
Tháng tư về, tím tự hoa Sim
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)